Một hôm, chúa tể rừng xanh sư tử tìm đến Chúa Trời nói: “Con rất cảm ơn ngài đã ban cho con một cơ thể cường tráng, sức mạn vô địch, khiến cho con có đủ khả năng để thống trị cả rừng sâu.”

Chúa Trời nghe vậy thì mỉm cười hỏi: “Nhưng đây không phải là mục đích đưa con đến đây gặp ta hôm nay phải không? Xem ra dường như con đang vì chuyện gì đó mà cảm thấy bế tắc, phiền lòng?”

Sư tử hắng giọng thật nhẹ rồi nói: “Chúa Trời, người thật hiểu con! Hôm nay con đến đây tìm người, thực sự là có chuyện cần cầu cứu.

Cho dù khả năng của con quả thực vượt xa những loài vật khác trong rừng nhưng hằng ngày, mỗi khi nghe tiếng gà gáy, con lại bị tiếng gáy đó làm cho giật mình tỉnh giấc.

Con khẩn cầu Chúa Trời hãy ban cho con thêm một sức mạnh để con không bị tiếng gà gáy làm cho tỉnh giấc nữa ạ.”

Chúa Trời cười đáp: “Hãy đi tìm voi đi, nó sẽ cho con một câu trả lời khiến con thỏa mãn.”

Sư tử vui mừng, vội vã chạy đến ven hồ tìm voi. Còn chưa thấy bóng dáng voi đâu, sư tử đã nghe thấy tiếng chân voi giậm xuống đất, phát ra tiếng kêu thình thịch. Sư tử vội vàng chạy đến chỗ voi, xem ra nó đang rất tức giận tìm cách giấu chân đi.

“Sao anh giận dữ quá vậy?” – sư tử hỏi.

Voi lại ra sức vẫy vẫy tai, nói như gầm lên: “Có con muỗi oắt con đáng ghét muốn khoan tai tôi ra rồi đây, hại tôi ngứa muốn chết.”

Sư tử ra về, thầm nghĩ: “Con voi to xác như thế, vậy mà vẫn sợ một con muỗi bé tí, vậy thì mình có gì mà phải oán thán nhỉ? Dù sao thì gà gáy cũng chỉ mỗi ngày một lần, còn lũ muỗi kia lúc nào cũng vo ve quanh con voi, nghĩ như vậy thì mình còn may mắn hơn voi nhiều.”

Sư tử vừa đi, vừa quay đầu nhìn lại, vẫn thấy voi đang ra sức giấu chân đi cho muỗi khỏi đốt.

Nó lại nghĩ: “Chúa Trời bảo mình đến gặp voi, mục đích là cho mình chứng kiến cảnh ngộ của voi, từ đó muốn nói cho mình biết rằng, ai cũng có thể gặp chuyện phiền phức và Chúa Trời không thể giúp đỡ tất cả mọi người.

Nếu đã như vậy, vậy thì mình chỉ còn biết dựa vào bản thân mình mà thôi. Từ giờ trở đi, khi gà gáy, mình sẽ xem như nó đang báo thức, nhắc mình đã đến giờ dậy, nghĩ như thế, tiếng gà gáy xem ra còn mang lại ích lợi cho mình.”