– Đây là phòng nhân sự ?
– Vâng, mời anh ngồi, anh có việc gì ?
– Tôi đến xin việc…Tôi muốn làm chuyên gia thiết kế. Bố tôi…
– Không, không, anh hãy nói về anh thôi.
– Bố tôi…
– Nói về anh thôi, chúng tôi muốn biết về anh…
– Không, ông hãy nghe đã. Tôi biết nên kể tiểu sử của mình như thế nào chứ…Bố tôi là một người thông minh cầu tiến, ông ấy bắt đầu công việc từ một người thợ học việc và sau 10 năm ông ấy đã trở thành Kỹ sư trưởng. Trước đây bố tôi là một công nhân mù chữ, bây giờ ông là Tiến sỹ…
– Tốt lắm, tốt lắm!
– Mẹ tôi là Viện phó một viện nghiên cứu lớn, uỷ viên Hội đồng thành phố…
– Rất tốt, rất tốt!
– Thế đấy. Tôi cũng muốn đi theo con đường đó. Vậy đề nghị các ông hãy nhận tôi vào làm chuyên gia. À…nhưng tôi sẽ không làm ở phân xưởng đâu nhé, chỗ đó tôi không có điều kiện để phát triển. Gia đình tôi có thiên hướng khoa học di truyền mà…
– Vâng, vâng, chúng tôi hiểu rồi, thế nhưng ngoài thiên hướng ra, anh có bằng cấp gì không ?
– Có đây, nhưng cái đó không quan trọng, gửi ông.
– Vâng, vâng, 5 điểm; 5 điểm; 5 điểm…chỉ có một điểm 7 môn thể dục. Không, không, chúng tôi không thể nhận anh được…
– Nhưng bố tôi…
– Bố anh thì chúng tôi nhận.
– Thế mẹ tôi…
– Mẹ anh chúng tôi cũng nhận.
– Thế còn tôi…
– Anh thì không! Thôi xin mời anh ra!