Câu chuyện này do chính mình là người trong cuộc, nhưng bài học của nó cũng ý nghĩa nên mình xin kể lại cho mọi người cùng suy ngẫm.
Ngày hôm qua là ngày cuối trường mình học quân sự, sau khi kiểm tra xong các học sinh được ngồi chơi. Lớp A1 của mình ngồi cạnh lớp A5.
Thường thì khi cả một đám ngồi rảnh rỗi không có gì, thì chắc chắn là đám con trai sẽ nảy ra “sáng kiến” nào đó để chọc con gái rồi, phải không nào 🙂
Vậy là đám con trai của A5 chọc M bằng cách lấy chiếc giỏ xách (đúng hơn là chiếc cặp màu hồng) rồi treo lên cành cây. Nếu như chỉ chọc như vậy thì cũng không có gì phải nói, nhưng đám con trai đó bu lại, từng thằng một nhảy lên đá vào chiếc cặp đó, lại còn thi nhau ai đá mà không cần nhảy lên (thi đá cao).
Tôi, một thằng bạn của M (hơi thân) nên nhìn việc đó cũng thấy tức thay. Thế là mình nảy ra một “sáng kiến mới”. Đứng dậy, đi đến đám con trai đó, nói một cách khinh thường (cũng có thể là khác thường đối với một thằng nhát gan như mình ): “Đố thằng nào tự đá được vào trán mình thì tao cho đá cái giỏ đó thoải mái. Không đá được thì đừng có mà đá cái giỏ đó.” Mình nói như vậy đơn giản là tại vì chiếc giỏ xách được treo cao quá đầu, mà bọn nó đá được, nhưng không thể đá được lên trán mình dù là nó thấp hơn cái giỏ.
Cả đám A5 tụm lại trước mặt mình , có thằng cũng thử đá thử lên trán nhưng không được. Nên bọn nó nói lại: “Mày đá được không mà nói tụi tao, đá tao coi.”
Mình từ từ giải thích, chỉ tay vào mủi giày và nói “Tao đá cho cái mủi giày này chạm vô trán luôn”. Rồi mình đứng nghiêm, chuẩn bị biểu diễn 🙂
Mình co chân phải lên, gập chân lại và đá lên trạm đến trán. Cả đám A5 đứng nhìn, trố mắt ra.
Thế là cả đám A5 không đứa nào dám đá cái giỏ xách nữa. Hi. Mình tháo chiếc giỏ xuống cho M. Lấy lòng, hihi 🙂
Phương pháp đơn giản của mình là, ai cũng nghĩ sẽ đá thẳng cái chân thì sẽ đá cao hơn nên ai cũng cố thẳng chân đá lên. Trừ mình, mình biết muốn đá lên trán mình, cần phải gập chân lại thì mới chạm đến được trán, là nơi cao nhất của mình.
Trong cuộc sống chúng ta cũng vậy, đôi khi ta cần chùng bước để có thể vươn cao hơn.
Và cũng để lại cho đám A5 hiểu rằng, đừng hống hách. Phải không nào 🙂