Năm hết, Tết đến, chắc chắn trong lòng mỗi người lại nhớ về những gì đã làm, những gì đã mắc phải trong năm trước. Mình cũng vậy, nhớ lại những kỉ niệm cũng vào mùa Xuân, cũng vào thời điểm như bây giờ. Mùa xuân muôn hoa đua nở, lòng người lại thấy vui hơn, phơi phới hơn, và dễ chịu, yêu thương hơn.

Gần nhà mình có một căn nhà lầu, có vườn chim trên sân thượng. Hàng ngày, mình vẫn nghe tiếng chim kêu inh ỏi, mệt mỏi. Nhưng bỗng nhưng sáng nay, khi trời còn đang tối nhưng cũng đủ để thấy đường đi. Mình lại đi bộ trên con đường thường ngày, băng qua đường, đi dọc theo con đường đó. Nghe tiếng chim kêu líu lo ríu rít, lòng mình như chợt nhận ra, mùa Xuân đã đến, dù là tiếng chim đó ngày nào cũng kêu, mùa nào cũng kêu.
Cái cảm giác như nhớ lại kí ức, nhớ lại tình thơ, mình lại càng suy nghĩ. Suy nghĩ về những điều tốt đẹp ngày trước, nhớ về những cảm xúc, cảm giác ngày này năm trước. Dường như khung cảnh vẫn vậy, nhưng lòng người đã khác.
Rồi cảm giác nhớ về quá khứ lại bao trùm trong lòng mình suốt từ sáng đến trưa.
Ngủ một giấc trưa, rồi mình lại tỉnh giấc, lên mạng tiếp tục “cuộc sống”. Ghé thăm bạn bè chúc vui vẻ cuối năm.
Đọc được dòng chữ của bạn Ý Nhi Đừng nhìn lại vì bước chân sẽ chậm dần“. Mình như bừng tỉnh, thì ra trước giờ mình chỉ toàn nhìn chính mình, nhìn lại mình, mà quên nhìn phía trước.
Cuộc đời như con đường dài, và bạn đi trên con đường dài đó. Hãy cứ đi thẳng, bước tới. Đôi lúc bạn cũng cần rẻ trái, rẻ phải, đi vòng để bước đến cuối con đường. Nhưng hãy nhớ, đừng nhìn lại.
Khi bạn ngoái nhìn lại, có thể bạn sẽ phải đi chậm lại, đứng lại nhìn lui sau. Hoặc nếu bạn không dừng lại, đi tiếp mà vẫn nhìn lại, thì có thể bạn sẽ vấp ngã.
Hãy bước đi, và đừng nhìn lại. Năm mới đã qua, tất nhiên ta cần phải “tổng kết” cuối năm. Nhưng bạn hãy nhớ “tổng kết” nhưng điều quá khứ, xong rồi thì hãy quên đi quá khứ. Và bắt đầu bước tiếp trên đường đời nhé.
Chúc mọi người năm mới hạnh phúc, ấm áp tình thương, và vui vẻ.
Chúc riêng Nhi ngày càng xin đẹp, dễ thương hơn nữa 🙂

Thanh Phong