Tôi yêu mẹ. Cũng giống như những những người khác trên thế gian này. “Lòng mẹ bao la như biển thái bình”…ôi, lời hát nghe sao mà cảm động, bao giờ cũng thế!
Nhưng càng yêu mẹ bao nhiêu thì tôi lại càng nhận thức thêm rằng, thật ra tôi yêu ba nhiều hơn! Bởi vì ba là một nhân cách lớn. Tôi luôn trộm nghĩ rằng, nếu ba tôi là một người khác thì có lẽ chúng tôi sẽ không thương mẹ nhiều như lâu nay. Bởi vì chính ba tôi chứ không phải ai khác đã dạy cho chúng tôi hiểu rằng mẹ đã hy sinh tất cả cho con, vì con.
Chúng tôi luôn bênh vực mẹ trong mọi tình huống, mọi hoàn cảnh những lúc mẹ phải đương đầu với ba, kể cả lúc ba la mẹ vì không đồng ý mẹ đánh con để dạy bảo. Ngay cả anh chị em chúng tôi, khi đứa lớn dạy học cho đứa nhỏ, vì nó ngu quá nên bực nình mà đánh nhẹ vài cái cũng bị ba la rầy. Em gái tôi vì học kém quá, có lần xem học bạ thấy thầy giáo phê bình với những lời lẽ nặng nề, ba tôi giận quá, lấy cọng lá dừa bẻ đôi lại quất cho nó vài cái. Nó khóc quá chừng dù không đau đớn gì. Chiều hôm đó tôi để ý thấy ba tôi buồn rười rượi. Ra ngồi ở hàng hiên hút thuốc. Mẹ tôi ra kêu vào ăn cơm, ba nói buồn quá ăn không vô. Tôi và đứa em gái rình nghe ba nói với mẹ rằng “Hồi đó tới giờ tôi chưa bao giờ đánh con. Bữa nay đánh nó vài cái không đau đớn gì mà sao nó khóc dữ quá. Thì ra tại nó quá ấm ức vì là đứa đầu tiên bị đánh. Đánh con rồi sao tôi thấy buồn quá!”. Em gái tôi nghe ba nói câu này, từ đó về sau đã thay đổi hẳn, siêng năng học hành và trở thành đứa học giỏi. Chúng tôi bênh vực mẹ, đó là kết quả dạy dỗ của ba tôi nên những lúc như vậy ông chẳng những không tỏ vẻ bực mình mà tôi còn thấy trong đôi mắt ông ánh lên niềm vui mãn nguyện!
Ba tôi đã mất lâu rồi, mẹ thì già gần 86 tuổi. Vậy mà mỗi lúc quây quần bên con cháu, mẹ lúc nào cũng nhắc về ba với lòng ngưỡng mộ và kính phục, kể cả những câu chuyện mà đến sau này mới nghe mẹ kể, như là chuyện ba lén lút quan hệ với người phụ nữ khác, bị mẹ phát hiện, chuyện như vậy mà mẹ cũng bênh ba, nói “ba mầy bị con đó dụ dỗ”. Mẹ kể rồi cười khà khà, nói coi vậy chứ ổng mới thật là người đàn ông tốt, thương vợ thương con nhất trên đời này.
Cả đời tôi, chỉ riêng chuyện sống sao cho giống như ba tôi đã là chuyện khó, nói gì chuyện phấn đấu để trở thành vĩ nhân! Nhưng dù sao tôi cũng tự an ủi mình rằng, sỡ dĩ ba tôi đươc chúng tôi ngưỡng mộ đến như vậy là vì chúng tôi may mắn có được một người mẹ với tấm lòng bao dung quãng đại, cả đời chỉ biết hy sinh cho chồng con!
Tác giả: NhaLamPhim
Bạn đọc muốn đóng góp bài viết, chia sẻ tâm sự. Xin gửi vào email [email protected]
hoặc tham gia diễn đàn tại http://diendan.goctamhon.com/
Ngoài ra, bạn có thể tâm sự ẩn danh tại http://www.goctamhon.net/